Cái chết của Thái Tuấn ở kinh thành gây nên không ít dư luận.  
Không bàn đến việc một Ngự Sự tuần thành không nói không rằng đột ngột chết trong một con hẻm nhỏ, đằng này hắn còn là con trai trưởng của Thái quốc công, quan sát cái chết của người này mà nói, sau khi phủ Thái quốc công hay tin cũng không hề có động tĩnh gì, nếu đổi lại là những nhà dân bình thường nhất định sẽ chạy đến Đại Lý Tự đòi lại công bằng cho con mình, thế nhưng phủ Thái quốc công này rất kì lạ, chỉ nói muốn mang thi thể về chôn cất, dường như chẳng muốn Đại Lý Tự tra rõ ngọn nguồn. 
Thiệu Chính Vinh sầu quá trời sầu, theo lý mà nói, khi phá án bọn họ đương nhiên là phải tìm kiếm manh mối từ trên thi thể rồi. Nhưng lấy cái tình ra mà nói, nhìn xem ánh mắt đau khổ thống thiết của Thái quốc công đi, hắn thật sự không đành lòng đó, dường như nếu hắn thực sự chậm trễ không trả lại thi thể để bọn họ mang về sớm ngày an táng thì chính là tội nhân thiên cổ vậy.
Mặt khác, Phủ Vạn Thượng thư bị tịch thu, Vạn Khôn cùng với gia quyến đều bị giam vào thiên lao, chờ ngày xét xử. 
Tưởng Lăng biết Vạn Bằng có thể sẽ bị phán án treo cổ, vốn đang nằm lập tức ngồi thẳng dậy, hai mắt phát sáng hỏi Trần Phong đang ngồi bên giường: “Ngươi nói thật sao?” 
Trần Phong thổi thổi chén thuốc trên tay, múc một muỗng đưa đến bên miệng hắn: “Ừm, là thật.” 
Tưởng Lăng há miệng nuốt vào, trong đầu vui như muốn nở hoa, đúng là ngay cả thuốc này uống vào cũng không thấy đắng nữa. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play