Mọi người ba chân bốn cẳng vây xung quanh cậu, Thang Văn Cảnh kéo lại Oreo, Thang Mỹ Quân xoay quanh Cố Tinh Thần, bà lo lắng hỏi cậu có sao không, cho đến khi xác nhận cậu không bị chó cắn thì mới quay đầu trừng Thang Văn Cảnh.
"Văn Cảnh, con dắt chó tới thì thôi đi, sao nó còn nhào lên người người khác hả?" Thang Mỹ Quân coi Cố Tinh Thần như cục vàng mà che chở, bà tức giận nói: "Con biết hậu quả bị chó cắn sẽ thế nào không? Bị chó dại đấy!"
Cố Tinh Thần vừa lau nước miếng nhờn nhợt ghê tởm trên mặt mình vừa kéo tay Thang Mỹ Quân: "Con không sao đâu mẹ, con chó ngốc đó không cắn người, chỉ làm mặt con dính đầy nước miếng của nó thôi, lúc nãy con chỉ sợ nó nhào lên người ông ngoại thôi."
Thang Văn Cảnh giữ chặt Oreo, xin lỗi nói: "Xin lỗi nha Tinh Thần, bình thường Oreo không có vậy đâu, chắc là nó thích em lắm, nó..."
Anh ta gian nan chọn lọc từ ngữ, không thể không thừa nhận sự thật này: "Nó đúng là một con chó ngốc."
Nói xong thì hung hăng liếc Oreo một cái, mày cắn một cái thì ít ra tao còn khen mày là con chó mạnh mẽ, nhưng mày lại hại tao mất mặt như thế này!
Tống Lan Chi ở bên cạnh thấy ông cụ đen mặt, trong lòng lộp bộp một tiếng, bà ta nhanh chân đi tới xin lỗi Cố Tinh Thần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT