Anh cúi đầu xuống, ghé sát vào tai Hạ Trí, khẽ nói:
“Anh muốn xem cái thứ nhỏ xíu của em, liệu có phủ màu vàng không?”
Mặt Hạ Trí đỏ bừng lên, gần như muốn chảy máu.
“Cái của anh mới nhỏ ấy! Cút đi!”
Diệp Lân bật cười, xoay người bước về phía mẹ mình.
“Đi thôi, con đưa mẹ về.”
Tối đến, sau khi tan làm, Hạ Trí rửa sạch lớp sơn trên mặt, nhưng trên người thì chỉ có thể đợi về nhà mới tắm rửa được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT