Ngay lúc đó, Hạ Trí lờ mờ nghe thấy một vài âm thanh lạ vang lên từ sâu trong rừng cây.
Diệp Lân ra hiệu cậu đừng lên tiếng, cả hai chầm chậm quay lại, Diệp Lân nghiêng người thì thầm vào tai Hạ Trí: “Em biết người ta thường vào rừng nhỏ để làm gì không?”
Hạ Trí dùng khuỷu tay huých nhẹ vào Diệp Lân: “Vớ vẩn, tất nhiên là em biết rồi.”
Diệp Lân khẽ vén cành cây, nhưng Hạ Trí lập tức nắm lấy cổ tay anh: “Phi lễ chớ nhìn…”
Nhưng khi Diệp Lân vén cành cây, tạo ra một khoảng hở, Hạ Trí đã bị cảnh tượng trước mắt làm cho sững người — cậu nhìn thấy Hà Kính Phong đang ép sát một nam sinh đeo kính trông rất nho nhã vào thân cây, hành hạ không khoan nhượng. Cặp kính của người kia trượt khỏi mũi và vắt vẻo trên tai, run rẩy lắc qua lắc lại.
“Phi lễ chớ nhìn, đi thôi.” Diệp Lân thu tay lại, để cành cây trở về vị trí cũ, nhưng ánh mắt của Hạ Trí vẫn còn nóng rực như vừa bị bỏng.
Họ rón rén trở lại lối chính, Hạ Trí ngẩn ngơ bước theo bước chân của Diệp Lân, trong đầu cứ đờ đẫn không sao nghĩ nổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT