Hạ Trí ngẩng đầu lên suy nghĩ một chút: “Cũng tạm được.”
Trông thấy nét mặt của con, Trần Phương Hoa càng chắc chắn rằng đồ ăn ở Nam Thành không ngon lành gì.
“Nếu không thích ăn ở bên kia, thì con thi vào trường khác cũng được. Đừng tự ép mình quá nhé.”
“Dạ, để xem sao đã mẹ,” Hạ Trí cúi đầu, tiếp tục ăn cơm.
Trong những ngày tiếp theo, Hạ Trí dồn thêm nhiều công sức vào việc học, điều này khiến người bạn thân từ thuở nhỏ của cậu là Sầm Khánh Miễn có chút bất an.
“A Trí, mày cũng biết rồi, trước mặt bố mẹ tao chẳng có gì để khoe khoang cả, chỉ có một điều duy nhất để tự hào thôi,” Sầm Khánh Miễn cảm thán.
“Là gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT