“Cậu ấy thường ngủ trưa và sau giờ học thì đi bơi. Mỗi sáng cậu ấy đều chạy bộ, tập chống đẩy và nhiều bài tập thể lực khác. Dậy rất sớm nên trong lớp cậu ấy toàn ngủ…”
Ngón tay của Diệp Lân vẫn đang bóp chặt lon coca, chỉ nghe “rắc” một tiếng, lon coca đã bị bóp méo.
Sầm Khanh Miễn ngẩng đầu lên: “Sao vậy?”
“Không có gì, Hạ Vân là một vận động viên mà tôi vô cùng kính trọng. Nhắc đến chuyện của ông ấy, tôi cũng hơi buồn.”
“Ồ…”
“Hôm đó, sau khi Hạ Trí thi đấu với tôi xong, cậu ấy lập tức rời khỏi bể bơi. Là sao vậy?”
Giọng Diệp Lân rất dịu dàng, không hề có chút thù địch nào, thậm chí còn rất bao dung.
“Hạ Trí luôn ngưỡng mộ anh… Hồi nhỏ cậu ấy và bố đã đi xem anh thi đấu. Bố cậu ấy hỏi cậu sau này có muốn trở thành Michael Phelps không. Cậu ấy nói… cậu ấy muốn trở thành anh. Cậu ấy đã sưu tầm rất nhiều video thi đấu của anh. Mấy năm trước, khi chưa phổ biến lưu trữ trên mạng, cậu ấy sẽ tải video các trận đấu về rồi ghi vào đĩa CD, xem đi xem lại tư thế bơi của anh.”
Diệp Lân khẽ cười: “Cậu ấy không thấy chán sao?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play