Lý Thuận Đức lúc này mới ngẩng đầu nhìn thấy ngón tay hắn đang chảy máu, "Kinh hô" một tiếng lập tức muốn gọi thái y, lại bị Sở Tiêu ngăn lại.
“Ngươi lần trước đi, bá tánh Liêu Đông nhưng đều an cư lạc nghiệp?” Sở Tiêu lấy khăn xoa ngón tay, hỏi ông.
Lý công công biết Hoàng thượng đây là đang tức giận, cân nhắc một chút mới mở miệng: “Bá tánh dù chưa an cư lạc nghiệp, nhưng có cố tướng quân ở đó, giúp đỡ dân chúng tu sửa phòng ốc, dựng lều trại phát cháo với bá tánh, tin tưởng rất nhanh sẽ khôi phục phồn hoa ngày xưa.”
Trả lời một đằng nói một nẻo, Sở Tiêu ngẩng đầu liếc hắn một cái, cười tự giễu: “Ngươi cũng biết Nạp Đạt Nhĩ Mã kia lớn lên như thế nào?”
Lý công công xấu hổ: “……”
“Hắn muốn làm đều không phải là thay trẫm dọn dẹp địch nhân đi?” Sở Tiêu đứng dậy nhìn về phía bầu trời đêm phương xa, hai tay sau lưng, nắm chặt thành quyền, “Cố Tinh Thư, ngươi tốt nhất trở về cho trẫm giải thích rõ ràng.”
Sở Tiêu trong lòng rốt cuộc nghĩ như thế nào mọi người không biết, cũng không dám tự ý suy đoán. Tâm của đế vương sâu như biển, không ai thoát được sự bạc tình của đế vương gia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play