“Ngươi cũng biết mưa lớn mấy ngày rồi!” Đoạn Tiếu Thiên không cho hắn cơ hội nói chuyện, lưỡi đao khẽ nhích, cổ Chu đại nhân lập tức rớm máu, “Ngươi khi quân, lừa dối về thiên tai ở Ký Châu, bỏ mặc Bắc Khẩu, Liễu Trang hai khu liên tiếp bị ngập lụt, bá tánh vào thành dầm mưa ngủ trên đường cái nhiều ngày không ai quản. Báo cáo rằng đã cứu tế bá tánh, dựng lều trại phát cháo, nhưng ta đến Ký Châu ba ngày rồi mà vẫn không thấy Chu đại nhân đến, thử hỏi Chu đại nhân, mấy ngày nay, ngươi có nuốt trôi cơm không!”
“Chu đại nhân!” Đoạn Tiếu Thiên gầm nhẹ nói, “Ngươi nói cho ta, ngươi đã cứu tế cứu dân như thế nào!”
Chu Thành sợ đến mức hai chân đều run rẩy, hắn run rẩy nói: “Đoạn... Đoạn tướng quân, ta ta ta chưa kịp mà? Ngài trước hạ đao xuống, quốc công đã gửi thư cho hạ quan rồi, công tử chớ nên giết nhầm người nhà.”
Đoạn Tiếu Thiên mắt sáng như đuốc nhìn chằm chằm hắn rất lâu sau mới thu kiếm: “Ngươi là người của phụ thân ta?”
Chu Thành lập tức cúi đầu khom lưng: “Là là là, hạ quan đúng là người của quốc công, Đoạn tướng quân mời, hạ quan đã chuẩn bị rượu ngon thức ăn, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện.”
“Hay lắm, vừa hay ta cũng muốn nói chuyện tử tế với ngươi.” Đoạn Tiếu Thiên cười âm trầm, “Nhưng trước đó, Đoạn đại nhân trước giúp ta làm một chuyện.”
“Công tử cứ việc phân phó.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play