“Hoàng huynh!” Văn Tổ Phúc kêu sợ hãi một tiếng, gỡ lá cải trên đầu xuống, tiến lên vài bước, kinh ngạc nói, “Sao ngươi lại tới đây?”
Sở Tiêu cười nói: “Nghe nói các ngươi vì ta mà bị kéo ra dạo phố, ta nếu không xuất hiện, thì còn gì là ý tứ.”
Văn Tổ Phúc vẻ mặt cảm động, tiến đến giữ chặt Sở Tiêu, vết trứng gà còn dính trên tay tiện thể bôi lên quần áo hắn: “Hoàng huynh quả nhiên đủ nghĩa khí, ta Văn Tổ Phúc không kết giao lầm bằng hữu!”
Sở Tiêu: “……”
Cố Tinh Thư lùi về phía sau một bước, thoát khỏi cánh tay Sở Tiêu, nhìn hắn nội tâm phức tạp nói: “Ngươi không nên tới.”
“Không sao, ra ngoài xa nhà trở về nghe nói ngươi bị hạ ngục, nguyên nhân lại là vì chiếc áo lông chồn ta tặng ngươi. Vốn là hảo ý, cũng không ngờ sẽ khiến Tam Lang rước lấy họa này.”
Cố Tinh Thư nhìn ánh mắt rõ ràng kia, xác hổ thẹn sắc. Hắn vội vàng chuyển ánh mắt đi, nghĩ thầm thẹn không hổ thẹn không phải cũng do ngươi hạ mệnh lệnh sao. Giọng điệu có chút bài xích: “Ngươi đã đến rồi cũng chỉ là thêm một người bị mắng, trở về đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play