Nghe vậy, Cố Bình lúc này mới vừa lòng, ha ha nở nụ cười.
Cố Đản nhìn Cố Tinh Thư, lại không chút để ý hỏi: “Hành Nhi, ta nghe nói bạch hồ cừu này chính là vật thượng đẳng, bằng hữu này của ngươi, là người nào?”
Sở Tiêu tới Cố phủ hai lần đều là trèo tường vào, trèo tường ra, trong phủ trừ người trong viện Cố Tinh Thư biết, còn lại người cũng không biết thân phận của hắn, càng chưa thấy qua người của hắn.
Với cấp bậc của Cố Đản thì chưa thấy qua Sở Tiêu cũng không phải là không thể, cho nên nói cho hắn cũng không sao.
“Là bằng hữu của Văn lão bản, nghe nói ở kinh thành làm buôn bán, của cải phong phú.”
Cố Đản lúc này mới yên tâm không ít, hắn nói: “Trách không được có thể có đồ tốt như vậy. Ở Đại Sở có thể dùng thứ này không phải người ở đế đô thì cũng là các quan to phú quý, điều kiện nhà chúng ta thì không dùng nổi.”
Cố Tinh Thư đương nhiên đã biết, Sở Tiêu đưa hắn cái áo này bất luận suy nghĩ thế nào hắn cũng không cần. Hắn Cố Tinh Thư không phải ai thay thế phẩm, Cố Hành cũng không phải, hắn chính là hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play