Anh nghiến răng, giọng nói giận dữ: "Phương Thanh Y, anh biết em thích cảm giác mạnh, nhưng cũng phải có chừng mực chứ."
Dung Ngật vẫn luôn biết, Phương Thanh Y thích sự kích thích.
Bề ngoài cô ngoan ngoãn, dịu dàng, đúng chuẩn tiểu thư khuê các, nhưng bên trong lại là một tâm hồn phóng khoáng, tự do.
Cũng giống như trước kia, Dung Ngật không phải chưa từng nghe những lời khuyên can của mọi người dành cho Phương Thanh Y, anh lạnh lùng, mỉa mai nói: "Phương đại tiểu thư, hà cớ gì phải hạ mình thân thiết với một đứa con hoang như tôi?"
"Đứa con hoang không được công nhận, vậy mà lại xuất sắc đến thế, anh nói xem nhà họ Dung nghĩ gì vậy?" Phương Thanh Y cười nói, như thể không hề nghe ra sự xa cách, bài xích trong lời nói của anh, "Mấy người anh em cùng cha khác mẹ của anh, đứa nào đứa nấy đều được gửi ra nước ngoài, nói cho sang mồm là đi du học, nói thẳng ra là bị đào thải bởi hệ thống thi cử trong nước, bất đắc dĩ phải ra nước ngoài mua bằng cấp."
Giọng nói cô trong trẻo, là kiểu người được nuông chiều từ nhỏ, ngay cả khi mắng người cũng không có mấy từ cay nghiệt.
"Phương Thanh Y." Anh không biết phải nói gì, chỉ gọi tên cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT