Không thể không nói, việc tinh thông loại kỹ năng bị động thật sự như là hack thần kỳ, khiến cho người ta không thể phản kháng, mà lại tiết kiệm được rất nhiều thời gian luyện tập. 

"Trù nghệ tinh thông" với công việc điều khiển hỏa hậu đã là như vậy, vốn dĩ phải dựa vào mồ hôi và thời gian tích lũy để đạt được sự thuần thục, nhưng giờ đây lại giống như có một giai đoạn lặn sâu nhiều năm.

Từ Tiểu Thụ tập trung tinh thần, điểm một viên áp súc hỏa chủng tại đan đỉnh dưới, hư diễm thiêu đốt, dược thảo trên đó xuy xuy rung động, rất nhanh đã biến thành tro bụi. 

Thế nhưng, một giọt dược dịch cô đọng thành công đã được lưu lại! 

Trong lòng hắn vô cùng vui mừng, chỉ mới lần đầu tiên mà đã thành công rồi sao? 

Theo kinh nghiệm của Tang lão ghi chép, trong giới chỉ cần luyện hóa mấy toà núi nhỏ linh dược bình thường, cũng có thể thành công tạo ra một giọt dược dịch, điều này đã là rất khó. 

Mới luyện được như vậy, giảm bớt bao nhiêu tài nguyên a! 

Từ Tiểu Thụ hưng phấn, hắn thử thêm vài lần, nhờ vào nhiều loại hỏa hậu không ngừng hoán đổi, mà chưa từng thất bại dù chỉ một lần! 

"Hoàn mỹ cảnh giới!" 

Hắn dùng linh nguyên bao bọc dược dịch, cẩn thận đặt vào trong đan đỉnh, tiếp theo lấy ra phương pháp "Ngưng đan thủ pháp" mà Tang lão vừa dạy cho hắn. 

Trong ghi chép là phương pháp cực kỳ thô bạo "Tẫn Chiếu ngưng đan thuật", giống như việc luyện đan mà Từ Tiểu Thụ đã nhìn thấy hai lần, chỉ cần trực tiếp đem dược dịch cô đọng lại, cuối cùng mới nướng thành đan. 

Không cần tới những thương kết ấn, linh trận cùng các thủ pháp phụ trợ khác, căn bản không có kỹ xảo đặc biệt nào, chỉ đơn giản là một chữ, nướng! 

"Thật bá đạo a, ngọn lửa này ..." 

Ngoài "Tẫn Chiếu ngưng đan thuật", bên trong còn có hai tấm đan phương khác, Xích Kim Đan và Luyện Linh Đan, đều là thứ mà Từ Tiểu Thụ đã từng dùng qua. 

Một cái thập phẩm, một cái cửu phẩm. 

Từ Tiểu Thụ quét qua Thập phẩm Xích Kim Đan, dược liệu trong giới chỉ đều có, vừa hay có thể đem ra luyện tập. 

Tinh luyện dược dịch chỉ là vấn đề thời gian, hắn thử hạ nhất tâm nhị dụng, phát hiện mà lại thành công. 

Khi hắn thử nghiệm trên ba loại linh dược, thực sự không dễ hấp thụ. 

Vì vậy, sau khi miễn cưỡng thu lại, hắn không cần phải thử nữa, mà liền lấy một lần ba thuốc mà tiến hành. 

Hắn mới phát hiện sức mạnh của Tang lão mạnh mẽ đến mức nào, với trên trăm loại đan dược hỗn hợp mà vẫn có thể tinh luyện một cách chính xác và phân loại. 

"Ân, không vội, từ từ sẽ đến, vẫn còn mới bắt đầu mà ..." 

Hắn ổn định lại tâm trạng, theo thời gian chuyển động, Xích Kim Đan cần thiết sáu mươi bốn loại hậu thiên linh dược toàn bộ tinh luyện hoàn tất. 

Cho dù tổng hợp lại chỉ có nắm đấm lớn nhỏ dược dịch, mà so với Tang lão luyện chế ra những viên lớn nhỏ thì tự nhiên không thể so được, bởi vì hắn đang cùng lúc luyện chế nhiều loại đan dược. 

"Tẫn Chiếu ngưng đan thuật" giảng rằng một kích tất sát, thông qua trong nháy mắt gia tăng nhiệt độ, ngưng tụ trong đó, cuối cùng mới thành đan! 

Thế nhưng, một cái không lắm ... 

"Xùy ~ " 

Từ Tiểu Thụ nhìn chằm chằm vào đan đỉnh trống rỗng, lượng lực đã tiêu tốn khá nhiều để tạo ra dược dịch, mà giờ đây đã hoàn toàn bốc hơi hết ... 

"Mẹ trứng, rõ ràng không thể a, còn tưởng rằng lập tức có thể thành công đâu!" 

Hắn không nản chí, chỉ cần quen tay với quá trình này, Từ Tiểu Thụ tự nhận đã tiến bộ rất nhiều. 

"Tiếp tục!" 

...

Trời chiều bày xuống, sau hơn mười lần thử nghiệm, Từ Tiểu Thụ cuối cùng cũng đã có thể cô đọng ra một viên đan dược có kích thước như quả đậu nành. 

"Đây xem như nửa cái Thập phẩm luyện đan sư a!" 

Tiến độ nhanh đến mức khiến hắn có chút bất ngờ, nhưng Từ Tiểu Thụ vẫn chưa hoàn toàn hài lòng. 

Dù rằng đồ chơi này cũng có thể sử dụng, song quá trình ngưng đan đã phí hoài dược liệu thật sự quá lớn, hắn không khỏi rơi vào trầm tư. 

"Có nên thay đổi phương pháp không?" 

"Không cần 'Tẫn Chiếu ngưng đan thuật', mà dùng ... 'Trù nghệ tinh thông'?" 

Mặt của Từ Tiểu Thụ bỗng trở nên kỳ quái, không phải vì phương pháp này không khả thi, mà là cái linh quang lóe lên trong đầu hắn, giống như bị kim đâm vào, làm cho hắn trong chốc lát sinh ra rất nhiều ý tưởng. 

Liệu có thể xảy ra chuyện thú vị gì không? 

Hắn cảm thấy có chút đau răng, nhưng mà nếu không thử thì luôn không cam lòng, thử một lần cũng có thể có hiệu quả mà? 

Nói làm thì làm! 

Trình tự tinh luyện dược dịch vẫn như vậy, sau khi tốn rất nhiều thời gian và sức lực hoàn thành, Từ Tiểu Thụ không sử dụng "Tẫn Chiếu ngưng đan thuật", mà lựa chọn thực hiện phương pháp mà hắn tự cho là đáng tin nhất, đem hỏa diễm hạ xuống để "nấu chín". 

Nấu canh, Luyện Đan thuật! 

Hắn không biết liệu suy nghĩ của mình có thành công hay không ... 

Tâm trạng Từ Tiểu Thụ trở nên kích động, nếu điều này mà thật sự thành công, chẳng phải hắn đã sáng tạo ra lịch sử? Tương lai có thể dẫn dắt một trào lưu mới trong luyện đan sao? 

"Lộc cộc lộc cộc ~ " 

Dược dịch trong đan đỉnh không ngừng nhấp nhô, Linh Vụ nồng đậm đang bốc lên, mờ mịt xung quanh đan đỉnh. 

Dù đan đỉnh vẫn trống rỗng, nhưng nó vẫn có trận pháp bao bọc, có thể đảm bảo dược tính không bị tổn thất, đây cũng là lý do Từ Tiểu Thụ dám lớn mật áp dụng "Nấu canh". 

Linh Vụ chảy vào, không ngừng bị thu vào nguyên thủy dược dịch bên trong, theo thời gian, dược dịch càng ngày càng ít đi. 

"Chờ thu nước thôi mà ..." 

Dịch dược màu kim hồng, sền sệt khiến Từ Tiểu Thụ có chút cảm thấy đói, hắn nhìn ra ngoài cửa sổ, màn đêm đã buông xuống, một nồi canh đã nấu như thế nào giờ trôi qua được bao giờ. 

Khi toàn bộ dược tính đã thu lại hoàn tất, trong đỉnh chỉ còn một giọt chất lỏng màu đỏ óng ánh ... Không, giờ đây không thể gọi là chất lỏng, mà nó đã chuyển sang hình thái nửa đặc nửa lỏng, thật sự đạt đến độ hoàn mỹ. 

Không có khoảnh khắc nào mà khiến người ta hưng phấn hơn khi ngưng đan, tất cả chỉ đi trong lối "Nấu canh". 

Từ Tiểu Thụ cẩn thận dẫn một giọt "Xích Kim Dịch" ra, nâng lên trong lòng bàn tay, đã cảm thấy dược tính của nó so với Xích Kim Đan bình thường, lại muốn thuần hậu hơn nhiều! 

Giấu kín trong lòng sự kích động, hắn rút Tàng Khổ ra, một nhát đâm vào lòng bàn tay mình. 

Máu tươi chảy ra, với hiệu ứng "Sinh sôi không ngừng", nhưng Từ Tiểu Thụ chỉ đợi cho đến khi mình đã hút "Xích Kim Dịch" vào bụng, mới rút hắc kiếm ra. 

Một hơi sau ... 

Thiếu niên khép khuỷu tay kẹp sườn, một bên đầu gối áp chặt vào nhau, bả vai cao ngất, chỉ cần ngả một cái đã ngã thẳng xuống đất. 

"Lạc lạc lạc lạc ..." 

Xích Kim Dịch dược tính, lại khủng bố hơn cả Xích Kim Đan nhiều lần. 

Ban đầu hắn nghĩ rằng khả năng kháng dược tính của mình đủ mạnh, nhưng vẫn không thể nào đón nhận sự khoái cảm này. 

Sau mấy hơi thở, Từ Tiểu Thụ mới dần dần tỉnh lại, phát hiện vết thương nơi lòng bàn tay đã không còn gì nữa, mà trong cơ thể vẫn còn lưu lượng dược lực lớn. 

Hắn lại đâm thêm một nhát, dược lực ào ào chảy vào vết thương, trong nháy mắt đã chữa trị hoàn toàn, sẹo cũng không còn lưu lại. 

"Thật là lợi hại, một giọt Xích Kim Dịch này, chắc chắn vượt xa hơn cả mười viên Xích Kim Đan!" 

Hắn từng ăn qua Xích Kim Đan, vì vậy càng hiểu rõ giá trị của Xích Kim Dịch. Lần nghiên cứu này của hắn, tựa như không chỉ thành công, mà còn thật sự tạo ra một đột phá lớn cho giới hạn của Xích Kim Đan? 

"Đây mới chỉ là Xích Kim Đan mà thôi, nếu như Luyện Linh Đan, Nguyên Đình Đan cũng có thể sử dụng 'Nấu canh' để chế tạo ra ... " 

Từ Tiểu Thụ ngạc nhiên há hốc miệng, trong mắt lóe lên ánh sáng của tiền tài. 

"Phát tài, phát tài!" 

Bỗng dưng hắn nghĩ ra, "Nấu canh" không chỉ không có phương pháp ngưng đan cụ thể mà nó còn có thể dễ dàng điều chỉnh ngay cả trọng lượng linh dược. 

Tự nghĩ một chút, dường như mình có thể thông qua việc giảm lượng dược liệu mà vẫn tạo ra được chất lượng dược dịch cao?! 

Ví dụ như giảm bớt một vài loại dược liệu, chỉ cần cô đọng lại một giọt, thì giọt này chắc chắn sẽ hơn hẳn Tất Phương khi nuốt vào! 

"Rất có triển vọng!" 

"Nhưng mà, Luyện Đan thuật trải qua thời gian phát triển lâu như vậy, hẳn cũng có người đã sử dụng phương pháp 'Nấu canh', mà không thể nào đem nó phát huy triệt để?" 

Từ Tiểu Thụ trầm tư, hắn không tin chỉ mình hắn phát hiện ra phương pháp này, chắc chắn còn nhiều thiên tài khác cũng đã có cùng ý tưởng. 

"Có lẽ là do khó bảo quản?" 

Trong đầu hắn hiện ra nhiều phán đoán, cuối cùng hắn đã quyết định đi hỏi Tang lão về các loại phương pháp "Tẫn Chiếu ngưng đan thuật" thành công. 

Mình mà cứ mù quáng suy nghĩ, không chỉ không tìm ra được câu trả lời, mà còn có thể lạc lối thêm một lần nữa. 

"Chỉ còn lại 'Tẫn Chiếu ngưng đan thuật' ... " 

Cái phương pháp này, Từ Tiểu Thụ nhất định phải thuần thục, cho dù có khó khăn đến đâu cũng không thể bỏ cuộc. 

"Nấu canh" đương nhiên có thể xem xét lại, nhưng phương pháp cốt lõi của luyện đan cũng không thể từ bỏ, bởi vì thế giới bên ngoài vẫn chỉ công nhận các loại đan dược mà thôi. 

Nếu như mình mang một giọt dược dịch ra ngoài, đoán chừng chẳng ai mua hay chú ý! 

Từ Tiểu Thụ trên mặt hiện ra vẻ kiên định. 

"Ba ngày, học được nó!" 

* Giấy Trắng: Phía dưới là vài lời của tác giả: 

Liên quan đến nội dung cốt truyện cùng điểm yếu.Bản này, bàn giao hạ nội dung cốt truyện bên trong Từ Tiểu Thụ đối với thái độ của Tang lão, mặc dù không được đề cập trực tiếp trong chính văn, nhưng có lẽ sẽ có một chương riêng. 

Tôi không cần phải hồi phục những lời phê bình này, cảm ơn vì sự đồng cảm, điều này tôi không thể làm được ... 

Nhưng có thư hữu đã nói rằng Từ Tiểu Thụ có quan điểm bất chính, điều này thật sự rất thú vị. 

Sự tình cần làm rõ trước, đó là cái quá trình trưởng thành của nhân vật chính. 

Ra ngoài, hắn vẫn chỉ là một người trước kia sống ở trường học và bệnh viện, bị cuộc sống dày vò đến kinh khủng, nhưng vẫn rất lạc quan, hắn đối với thế giới có thái độ thân mật. 

Hắn khẳng định sẽ trải qua một sự chuyển biến lớn, không thể nào. 

Điều quan trọng hơn chính là sống sót.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play