Năm mới vừa qua, Tịch Xung lại bận rộn.
Du Dương ở nhà thêm vài ngày, ăn cơm Hạng Duy Đông nấu thêm vài bữa, ôm Tiểu Bạch ngủ thêm vài giấc, rồi cũng phải lưu luyến rời đi.
Lần này cậu vẫn không kìm được nước mắt ở sân bay, khóc trước mặt Hạng Duy Đông.
"Đã lớn thế này rồi còn khóc lóc." Hạng Duy Đông không lau nước mắt cho cậu, mỗi lần thấy Tịch Xung lau nước mắt cho Du Dương, anh ta đều thấy sến súa, đã không còn là trẻ con nữa, cần gì phải thế, bèn nói: "Mạnh mẽ lên, ngoan nào."
"Được, được." Du Dương nghẹn ngào nói.
"Cùng Tịch Xung kiếm nhiều tiền vào, cố gắng năm sau về đổi xe cho anh nhé."
"... Ồ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT