Tịch Xung lạc đường hai lần trong hội trường mới tìm thấy Hạng Duy Đông. Khi anh ngồi xuống thì buổi biểu diễn đã sắp bắt đầu.
Chưa kịp để Hạng Duy Đông cằn nhằn, đèn trong hội trường đã tắt, đèn sân khấu bật sáng, người dẫn chương trình bước ra, đêm diễn mừng năm mới chính thức bắt đầu.
Tịch Xung hoàn toàn không biết các tiết mục diễn ra thế nào, bởi vì ngay từ tiết mục đọc thơ đầu tiên, anh đã gục đầu ngủ thiếp đi. Để kịp trở về xem buổi biểu diễn này, anh đã thức trắng bao nhiêu tiếng đồng hồ rồi.
Giấc ngủ này rất sâu, bất kể là tiếng nhạc, tiếng reo hò hay tiếng vỗ tay hào hứng của Hạng Duy Đông đều không thể đánh thức anh. Mãi đến khi đến lượt Du Dương xuất hiện, Hạng Duy Đông mới lay anh dậy, nói: "Du Dương ra rồi kìa."
Tịch Xung dụi mắt, cổ cứng lại vì tư thế ngủ không thoải mái, anh đưa tay xoa bóp một lúc rồi mới ngồi thẳng dậy.
Sân khấu tối om, cùng với tiếng nhạc vui tươi, một chùm sáng bật lên, thứ đầu tiên xuất hiện là một cây cỏ nhỏ.
"Du Dương đóng vai gì, hoàng tử à?" Hạng Duy Đông ghé sát tai Tịch Xung hỏi nhỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT