Đèn tắt.
Cuối cùng Du Dương cũng nằm trên giường, nhưng cậu không chịu nằm yên. Ban đầu chỉ nắm lấy ngón tay của Tịch Xung, sau đó nắm cả bàn tay anh, đan mười ngón vào nhau.
Nghịch ngón tay Tịch Xung một lúc, cậu xoay người, véo cánh tay anh, chọc vào má anh, khiến Tịch Xung bực bội quay lưng lại. Cậu lại nhích tới, áp mặt vào lưng anh.
"Em phiền phức quá đấy?" Tịch Xung không thể chịu đựng được nữa.
Du Dương cảm thấy mình chẳng phiền phức chút nào.
Cậu định đi ngủ, ngoan ngoãn ôm Tịch Xung, nhắm mắt lại. Nhưng một lúc sau lại mở mắt ra, muốn hôn lên vai Tịch Xung, chắc là sẽ không bị đánh đâu nhỉ.
Nghĩ vậy, cậu lặng lẽ đặt môi lên vai anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play