Thứ Sáu được nghỉ, Chủ nhật tối phải quay lại trường.
Du Dương ngồi ở yên sau xe đạp, bên dưới mông là lớp đệm mút mới may, không còn phải kêu la “ối” mỗi khi bánh xe cán qua viên đá, than thở mông mình sắp nứt ra nữa.
Đến cổng trường, xung quanh toàn người là người, ai nấy đều đeo balo to nhỏ đủ loại.
Du Dương chậm chạp xuống xe, muốn nói gì đó nhưng lại không biết nên nói gì.
Cậu cảm thấy mình đã trưởng thành chỉ sau một đêm, không còn là đứa ngốc chẳng hiểu gì nữa.
Bây giờ cậu đã có tâm sự.
Tịch Xung không nghĩ nhiều như Du Dương, liếc mắt nhìn cậu một cái rồi nói: "Anh đi đây."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play