Trời vừa sáng, Tịch Xung đã đưa Du Dương về nhà.
Đầu thu se lạnh, không khí buổi sớm mai đã có chút hơi mát. Du Dương lề mề, tay ôm chai nước trái cây mới mua, đứng dưới lầu không muốn lên. Lúc thì nói mình chưa ăn sáng, lúc lại bảo còn hai ngày nữa mới khai giảng, không thể ở lại thêm hai ngày sao?
Cuối cùng bị Tịch Xung mất kiên nhẫn đá cho một cái vào mông, nó vừa xoa mông vừa bĩu môi leo cầu thang, cứ leo một tầng lại ngoái đầu nhìn xuống ba lần.
Lần này Tịch Xung không đi trước, cậu đi theo sau, nhìn Du Dương miễn cưỡng gõ cửa.
Không lâu sau, chú nó mở cửa, thấy Du Dương thì rất ngạc nhiên: "Sao cháu lại về đây?"
Hình như cảm thấy câu hỏi không được tế nhị cho lắm, ông ta ho nhẹ một tiếng rồi nói: "Dạo này cháu đi đâu vậy? Cũng không về báo bình an, dì cháu lo lắng lắm đấy. Mau vào nhà đi."
Du Dương liếc nhìn Tịch Xung đang đứng ở góc tường, rồi cúi đầu bước vào nhà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play