Thời Tiểu Niệm kinh ngạc, "Không có sơn Lăng Bài."
Bình sơn đặt ở bờ tường này mua ở đâu ra vậy?
"Đúng vậy." Ông chủ thấy trên váy cô dính thuốc màu, cho rằng cô thích nó, không phải hiệu này thì không mua, liền nói: "Nghe nói có nhà xưởng sản xuất loại sơn này, có điều hơi xa, nếu không phải cô rất thích nói thì ai sẽ đi mua chứ?" Cách nơi này rất xa mới có nhãn hiệu này, người rất mê nó mới đi mua, làm sao người kia lại cam lòng bỏ vào nơi hoang dã như vậy.
Đổi lại là cô, nhất định không nỡ lòng vứt bừa bãi.
Thời Tiểu Niệm đứng trong cửa hàng, bỗng nhiên hồi ức xuất hiện trong đầu cô.
"Thiên Sơ a Thiên Sơ, chờ anh khôi phục thị lực nhất định phải xem em vẽ tường, em vẽ anh rất nhiều a." "Tiểu Niệm vẽ nhất định rất đẹp."
"Đó là đương nhiên, em nói anh nghe, em dùng sơn Lăng Bài đó, chỉ có loại sơn này thì họa sĩ mới vẽ tốt nhất." Sơn Lăng Bài?
Lẽ nào những bình sơn kia là do Mộ Thiên Sơ? Làm sao có thể?
"Mua xong chưa?" Cung Âu từ bên ngoài đi vào, thân hình cao lớn bị cửa chặn lại, trán đụng vào cửa.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT