Bốn mắt nhìn nhau.
Nhìn thấy Cung Âu, Thời Tiểu Niệm đột nhiên cảm giác cả người đều bình tĩnh lại, cũng không biết vì sao, bắt đầu từ khi bị yêu cầu thay quần áo lên thuyền, trong lòng cô không khỏi bất an. 
Bây giờ nhìn thấy Cung Âu, tất cả đều ổn rồi. Thời Tiểu Niệm đóng cửa lại, vừa cười vừa nói, "Anh trốn ở đây bao lâu rồi?" Vậy mà có thể nhịn từ xế chiều đến bây giờ mới tìm cô, cũng nhịn được thật, xem ra sức nhẫn nại của hắn thật sự cao hơn trước đây.
"Cảm giác thời gian đảo ngược thế nào?" Cung Âu một tay đỡ đầu, con ngươi đen nhìn chăm chú vào cô, giọng nói từ tính.
"Không tệ, dùng phương thức này để biết chân tướng năm đó quá kinh ngạc." Thời Tiểu Niệm ngồi xuống giường, thấp mắt nhìn mặt hắn nói, "Thì ra vẫn là hoang tưởng đúng, năm đó thực sự là em vào phòng anh."
"Anh sớm nói là em rồi mà!" Cung Âu đắc ý nhíu mày.
Thời Tiểu Niệm cởi giày ngồi cạnh hắn, thấp mắt ngưng mắt nhìn hắn, bỗng nhiên nhíu mày lại, "Sắc mặt anh hơi trắng, không thoải mái sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play