Cung Diệu ngẩng đầu lên nhìn về phía Thời Tiểu Niệm, thả vật trong tay ra, giọng nói non nớt không chút gợn sóng nào vang lên, "Con nặn hoa hướng dương." Không phải là quả trứng gà màu vàng.
"..." Toàn bộ nhà bếp im lặng.
Hoa hướng dương.
Nhìn chỗ nào giống hoa hướng dương, rõ ràng là quả trứng gà màu vàng mà.
"Phụt." Bob vẫn đứng yên bên cạnh Thời Tiểu Niệm không nhịn được cười, sau đó Cung Quỳ cũng không chút khách khí cười nhạo, Thời Tiểu Niệm thấy bọn nhỏ cười nên thực sự không nhịn được, quay đầu nhịn cười.
Cung Âu đứng đó, con ngươi đen liếc qua các cô, sau đó cầm chỗ bột màu vàng bỏ vào tay Cung Diệu, lạnh lùng nói, "Ai cho phép con bỏ xuống, người khác nói con không được, con liền từ bỏ sao, con muốn làm người như vậy sao?" "..." Cung Diệu đứng trên ghế im lặng nghe, đôi mắt hơi cụp xuống.
"Coi như cả thế giới nói con không được, không tốt, con cũng không thể từ bỏ, phải tự mình chứng minh cho người khác thấy, con là có thể làm được, bằng không, sống còn có ý nghĩa gì?" Cung Âu trầm giọng nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play