"Mở cuộc họp mà như vậy à?" Thời Tiểu Niệm thẹn thùng, "Anh là tổng giám đốc, phải làm gương chứ." Trước đây ai là người hùng hổ nói không thể để việc tư ảnh hưởng đến việc công, hắn đang tự tát vào mặt mình à? "Anh đã làm tổng giám đốc rất tốt rồi, anh còn giành thời gian đi ra ngoài gọi điện thoại cho em, không phải em nên khen anh sao?" Cung Âu hùng hồn nói.
"..." Thời Tiểu Niệm nói không thông với hắn, người từ trên cỏ đứng lên, cúi đầu nhìn cây cỏ dưới chân, vừa đi vừa cố tránh, "Được rồi, điện thoại em đã nhận, anh mau trở về họp tiếp đi." "Để anh tiếp tục nghe giọng nói của em." "Đừng tẻ nhạt như thế có được hay không?" Thời Tiểu Niệm không khỏi nói.
"Không tẻ nhạt, không phải lúc trước em chê anh lạnh lùng sao, thậm chí còn cho là anh quá trớn rồi." Cung Âu còn nhớ rõ ràng những chuyện kia.
Thời Tiểu Niệm tức xạm mặt lại, "Điều này có thể trách em à, lúc anh tẻ nhạt thì quá là tẻ nhạt, hận không thể dính lấy em 24/24 giờ, thời điểm lạnh lùng thì lại quá lạnh lùng, ghét bỏ em ghét bỏ đến nỗi không muốn nhìn thấy em, em có thể không suy nghĩ lung tung sao?" "Thời Tiểu Niệm sao em khó hầu hạ như vậy?" Cung Âu không vui nói.
Cô khó hầu hạ? tại sao hắn không nói mình là loại người làm việc cực đoan đi.
"Được rồi được rồi, một lúc nữa sau khi Bob đi ngủ, em sẽ mang cặp song sinh đi tìm anh, sau đó buổi tối một nhà bốn người chúng ta sẽ ra bên ngoài ăn cơm tối, có được hay không?" Thời Tiểu Niệm nói.
"Sao em cứ phải để ý đến Bob kia, hắn cũng không phải là con của em." Cung Âu bất mãn nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT