"Ừ." Lăng Phong bị phản ứng này của cô làm cho ngẩn người, có chút không hiểu.
Thời Tiểu Niệm ý thức được mình có chút thất thố, vội vàng xin lỗi nói, "Lăng tổng, xin lỗi, tôi không có ý gì khác." Chắc Lăng Phong dùng tiếng Trung nên biểu đạt không đủ rõ ràng, cô không có một chút ấn tượng nào với ông ấy cả.
"Nha, ha ha." Lăng Phong cười sảng khoái, cũng không để ý, cứ cười híp mắt nhìn cô như vậy, nụ cười mang đến cảm giác như đã từng quen biết.
Thời Tiểu Niệm chuyển mắt nhìn về phía Cung Âu bên cạnh, trong lòng không hiểu chuyện gì xảy ra.
Cung Âu cũng thấy có gì đó không đúng, ôm cô vào lòng, hướng về phía Lăng Phong tóc bạc lạnh lùng nói, "Lăng tổng rất thích cười à?" Cười cái gì mà cười.
Người phụ nữ của hắn có gì buồn cười sao? Cung Âu âm thầm nắm chặt tay lại, Lăng Phong bên kia cười híp mắt nói, "Nhiều năm không tới Trung Quốc, có thể gặp lại cố nhân là chuyện may mắn." "Cố nhân?" Thời Tiểu Niệm nhìn về phía Cung Âu, trước đây bọn họ đã quen biết? "Cố nhân." Cung Âu thấp mắt nhìn chằm chằm vào Thời Tiểu Niệm, từ môi mỏng phun ra hai chữ này, ánh mắt âm trầm.
Không ngờ em đã sớm quen biết lão già này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play