Editor: Yuhina Thời Tiểu Niệm vỗ nhẹ lên lưng bà, lại nói với bà, "Cha cũng là người dụng tâm lương khổ, ông ấy chỉ mong sau khi ông ấy mất thì ngài sống bình yên, trải qua những ngày tháng êm đềm." "…" "Có thể, phần lớn nguyên nhân cha bồi dưỡng người đóng thế cũng là vì lo lắng cho mẹ thôi, bởi vì ông ấy không muốn sau khi mình qua đời mà mọi thứ tan vỡ trong nháy mắt." Thời Tiểu Niệm tiếp tục nói.
Thân thể La Kỳ run dữ dội hơn.
"Khi đó ta nên đối xử tốt với ông ấy hơn một chút, ta có thể đối xử với ông ấy tốt hơn." La Kỳ nghẹn ngào nói, mặt đầy nước mắt, "Tại sao ta không thể sớm hiểu rõ ông ấy hơn một chút, tại sao ông ấy không thể nói với ta sớm hơn một chút… dù chỉ một ít thôi cũng được, chúng ta rõ ràng có thể trải qua những ngày tốt đẹp hơn." "…" Thời Tiểu Niệm bình tĩnh đứng ở một bên, nhìn bà hối tiếc không kịp.
Một giây sau, La Kỳ dựa vào người cô, nhào vào trong ngực cô khóc rống không ngừng, khóc như một đứa trẻ con, ngón tay nắm chặt váy trên người cô.
Thời Tiểu Niệm tùy ý để La Kỳ tựa trên người mình gào khóc, nhẹ nhàng vỗ lưng bà, an ủi bà, "Mẹ, quá khứ đã qua không thể trở lại, nhưng chỉ cần sau này người sống vui vẻ, sống một cuộc sống tốt, cha trên trời có linh thiêng cũng sẽ được an ủi, sẽ không cảm thấy hổ thẹn với ngài." "Ừ." La Kỳ nghẹn ngào đáp một tiếng.
Nghe vậy, Thời Tiểu Niệm nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm, La Kỳ vẫn luôn có chấp niệm với Cung Tước, vô điều kiện làm theo những gì Cung Tước nói, sống đến mức trở nên phân liệt.
Hiện tại, La Kỳ biết thực ra Cung Tước rất yêu bà, cũng buông tất cả chấp niệm trong lòng xuống, vì thế có thể sống tốt cho chính mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT