"A di, ngài đang nói cái gì vậy?" Cung Diệu giả vờ thẹn thùng chỉ vào sách, giọng nói non nớt vang lên, "A di này ta cũng rất thích, cô ấy cũng có đôi mắt màu xanh lam."
"A." Mona cười lạnh một tiếng, đưa tay tháo khẩu trang trên mặt xuống, ngồi xổm trước mặt Cung Diệu, "Mày cảm thấy a di còn có thể tin tưởng lời mày nói sao?"
Trên mặt của cô ta có mấy vết thương chưa được xử lý kỹ, thái dương cũng có một vết sẹo rất dài, nhìn đặc biệt đáng sợ, không hề đẹp chút nào.
Nghe lời cô ta, vẻ mặt Cung Diệu hơi ngưng trệ, kéo cửa ra muốn chạy, bị Mona dùng sức đẩy một cái, cả người ngã nhào xuống đất.
"Ầm."
Người lớn và trẻ nhỏ, thể lực chênh lệch rất xa.
Cung Diệu ngã trên mặt đất, tay nhỏ chống trên đất, đôi mắt đen nhìn thẳng vào cô ta, giọng nói non nớt nhưng trấn định, "Nơi này là Cung gia, bà không thể chạy thoát được đâu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play