"Được rồi, con sẽ gọi cho mẹ, Mom." Cung Quỳ cọ cọ vào người cô một cái, cầm rương hành lý nhỏ, quay đầu nhìn về phía Cung Diệu, "Holy, anh không có lời muốn nói với Mom sao?" Cung Diệu vẫn đứng trước rương hành lý của mình, mặt không cảm xúc.
Nghe vậy, cậu bé ngẩng mặt lên nhìn về phía Thời Tiểu Niệm, hướng cô lãnh đạm cúi người, "Khoảng thời gian này khổ cực cho mẹ rồi." Thời Tiểu Niệm thấy cậu bé hời hợt khách khí như vậy, có chút khổ sở cười cười, tiến lên vỗ vỗ vai cậu, "Đừng khách sáo với mẹ như vậy được không? Con phải chăm sóc tốt cho mình, vui phải nói, không vui cũng phải nói." Cậu bé chính là bản thu nhỏ của Cung Âu, ưu tư không lọt ra ngoài.
Phong Đức đã đứng ở cửa.
"Con đi đây." Cung Diệu kéo rương hành lý nhỏ hướng Phong Đức đi tới, bỗng nhiên dừng bước lại quay đầu nhìn về phía Thời Tiểu Niệm, thanh âm non nớt mang lãnh ý, "Thuốc cảm sau khi ăn uống hai viên, sáng mẹ uống ba viên." Nói xong, Cung Diệu kéo rương hành lý rời đi.
Thời Tiểu Niệm ngẩn người, ngay sau đó cười lên, ngực ấm áp, cất giọng nói, "Mẹ nhớ rồi, Holy." Ừ.
Cung Diệu vẫn là khác Cung Âu, con trai quan tâm cô hơn nhiều.
...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT