Đối với đứa con trai này, Thời Tiểu Niệm có lúc thật không biết nên làm sao ứng đối, cô vừa muốn nói thì Cung Quỳ đã xông tới, kéo tay Cung Diệu đi ra bên ngoài, "Đi thôi đi thôi, đi chơi với nhau đi, môn học có cái gì tốt mà làm, ngươi mà làm bài là ta lại hồi hộp tim đập thình thịch, ta sẽ không chơi được vui vẻ nữa!"
"Cung Quỳ, chú ý lời nói của mình."
Cung Diệu rút tay mình về, lạnh lùng nhìn em gái mình, nghiêm túc dạy dỗ.
"Ai da, đi thôi đi thôi, cùng đi thôi."
Cung Quỳ mặc kệ Cung Diệu nói gì, cứ thế kéo cậu đi.
Chân mày Cung Diệu cau chặt lại, khuôn mặt nhỏ nhắn lộ vẻ không vui.
Thời Tiểu Niệm vội vàng đi lên trước, đè bả vai Cung Diệu lại, thấp mắt nhìn cậu, "Con thật không muốn đi ra ngoài chơi sao? Không muốn tìm hiểu một chút về phong tục tập quán ở đây sao? Không muốn xem Thượng Hải có gì sao? Cái này có ích cho bài tập của con mà, con không thể chỉ vùi đầu vào học đúng không? Nên đi xem thế giới bên ngoài."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play