Editor: shinoki Hắn sắp mù rồi.
Thảo nào những ngày đó, cô thấy hắn luôn dụi mắt, hắn cũng không nhìn rõ nữa.
Cô chợt nhớ tới lúc nhỏ, một năm kia, cô khắc một hàng chữ trên tấm ván.
Cô và Mộ Thiên Sơ ngồi dưới bóng cây, cặp mắt của Mộ Thiên Sơ không có tiêu cự nhìn về phía trước, ngón tay sạch sẽ, trắng nõn sờ vết lõm trên tấm ván, hắn hỏi cô, "Tiểu Niệm, có mấy chữ anh thật sự không biết, đọc thế nào?" "Anh đoán đi." Dưới ánh mặt trời, cô ôm hai đầu gối ngưng mắt nhìn hắn nói.
"Không đoán được." Mộ Thiên Sơ lắc đầu, khóe môi cong lên một nụ cười, hắn mỉm cười vĩnh viễn ôn hòa, cưng chiều.
"Thiên, phàm, quá, tẫn, bất, vọng, sơ, tâm." Cô đọc từng chữ một lên, sau đó nói, "Em khắc rất lâu, anh sờ chỗ này đi, em còn khắc hoa văn, rất đẹp." Cô bất cứ lúc nào cũng không quên biểu diễn tài năng hội họa thiên phú của mình.
Thiếu niên mặt mày nhẹ nhàng, khoan khoái, sạch sẽ sờ nét khắc hoa văn trên tấm ván, lũ khắc hoa văn, nụ cười càng rạng rỡ, "Thiên phàm quá tẫn, bất vọng sơ tâm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT