Cung Âu đứng ở đó, cúi đầu nhìn xuống ghế sô pha, đến cả cái thắt lưng của Thời Tiểu Niệm cũng không mang đi.
Cung Âu tiến lên, cầm lấy chiếc thắt lưng trên ghế sô pha, nâng niu vuốt ve trên lòng bàn tay, dường như hắn vẫn còn cảm nhận được hơi ấm còn sót lại, cái hơi ấm đó khiến tim hắn thắt lại.
Chờ chút.
Cung Âu chợt giật mình, vừa rồi có phải hắn đã từ chối Thời Tiểu Niệm không? Cô đã nói bao nhiêu lần cũng đều cho hắn, cô còn cởi thắt lưng xuống, vậy mà hắn lại cự tuyệt? Cự tuyệt? Hắn thật sự đã cự tuyệt? Lúc này Cung Âu mới nhận ra mình vừa làm cái gì, hắn tức giận đến mức giơ chân định đá cái đèn cây bên cạnh.
Nhưng rồi hắn lại khựng lại, rút chân về.
Đây là nơi chứa đựng rất nhiều ký ức của hai người, hắn không thể phá hủy nó… hủy hoại những kỷ niệm còn lại.
Thật vô lý, vừa nãy đầu óc hắn nghĩ cái gì mà lại đi từ chối, làm sao hắn có thể từ chối chứ, mẹ nó… hắn đã nhớ cô hơn nửa năm rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play