Hai đứa bé đều có cùng hứng thú, tâm tính tương tự nhau như vậy, đúng là có thể trở thành một cặp chị em tốt.
"Con không cảm thấy em trai mình có gì không bình thường." Thời Tiểu Niệm nhẹ giọng nói, "Em trai mặc đồ con gái rất đáng yêu, tại sao không thể tôn trọng sở thích của em ấy, không giống với người khác không có nghĩa là không bình thường." Chẳng phải tính cách của em trai cô rất tốt sao, tại sao cứ phải chú ý những cái kia.
Từ Băng Tâm cười buồn nói, "Đúng vậy, sớm biết thời gian hai mẹ con ở bên nhau ngắn như vậy, khi đó ta không nên tích cực phản đối hắn như vậy, để cho hắn phản kháng, mỗi ngày đều chạy ra bên ngoài, nhà cũng không về." Nghe vậy, đôi mắt của Thời Tiểu Niệm hơi lay động, ngồi xổm xuống bên cạnh bà hỏi, "Khi em trai con khoảng 13 14 tuổi thì thằng bé thường hay làm gì?" "13 14 tuổi?" Từ Băng Tâm nghi hoặc nhìn cô, nhớ lại nói, "Đó là giai đoạn mà Tịch Ngọc nổi loạn nhất, cả ngày hắn đều ở bên ngoài, căn bản không thích về nhà.
Mới đầu, chúng ta còn phái người đi tìm, đi bắt thằng bé về, nhưng đến khi sắp bắt được, Tịch Ngọc lại chạy, tay bị gãy cũng vẫn trốn, khuyên thế nào thằng bé cũng không nghe.
Sau đó cha con vừa giận, vừa nói nếu thằng bé đi thì sẽ coi như không có đứa con trai này." Vào lúc ấy, vì Tịch Ngọc mà bầu không khí ở Tịch gia trở nên rất nặng nề, ai cũng không muốn nói về chuyện đó.
"Vậy sau đó thì sao?" Thời Tiểu Niệm tiếp tục hỏi.
Xem ra, lúc đó Tịch gia cũng không biết Tịch Ngọc ở bên ngoài quen biết người nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play