Thời Trung ngồi trên ghế sô pha, khuôn mặt tiều tụy, uể oải không thể tả, quay sang nhìn cô đi vào, một mặt không thích, hừ lạnh một tiếng, "Hừ, cô còn biết trở về."
"Anh đừng như vậy, con gái trở về thì nên cẩn thận một chút." Mẫn Thu Quân trách giận, nói với Thời Trung.
"Hừ." Thời Trung bày ra vẻ mặt uy nghiêm, không hề có chút biểu hiện lấy lòng nào.
Hắn biết, Thời Tiểu Niệm chịu trở về nhất định là mềm lòng, ngược lại mỗi lần Mẫn Thu Quân rơi vài giọt nước mắt, loại tiện nhân không rõ lai lịch này sẽ chịu thua, bà bảo làm cái gì thì sẽ làm cái đó.
"Đúng vậy a đúng vậy a, Tiểu Niệm về nhà là tốt rồi." Có mấy người thân đứng ra, lôi kéo Thời Tiểu Niệm ngồi xuống ở chính giữa, cười tươi như hoa, "Người một nhà làm gì có chuyện hận thù để qua đêm, nói ra là tốt rồi mà, Tiểu Niệm cũng không phải là người không hiểu lý lẽ, sao lại không về nhà."
"..." Về nhà? Đây là nhà của cô sao?
Thời Tiểu Niệm ngồi ở chỗ đó, lạnh lùng nhìn từng khuôn mặt trước mắt, những người này đã từng được coi là người thân của cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT