"Vậy điện thoại cứ để ở chỗ của Phong Đức, ông ấy sẽ nhận giúp chúng ta." Cung Âu nói, trong đôi mắt đen không hề lộ chút tính toán nào.
Thời Tiểu Niệm làm sao có thể đoán được anh đang nghĩ gì, chỉ một lòng nghĩ đến việc phải ứng phó thật tốt các hoạt động hôm nay, không thể làm mất mặt, vì vậy ngoan ngoãn đưa điện thoại cho Phong Đức vừa mới lên ngồi cạnh tài xế: "Phong quản gia, làm phiền ông rồi!" "Cô yên tâm, tôi sẽ quản lý thật tốt." Phong Đức nói, ánh mắt chuyển sang nhìn Cung Âu.
Cung Âu đang thờ ơ nhìn vào điện thoại, ánh mắt sâu xa, Phong Đức đã hiểu ý, sau khi thấy Thời Tiểu Niệm cúi đầu đọc tài liệu, liền tắt chuông điện thoại, sau đó tắt máy rồi cất đi.
Thời Tiểu Niệm lật tài liệu trong tay, Cung Âu ôm cô: "Em có biết tiếng Anh không?" "Biết, hồi học tiếng Anh, thành tích của em cũng không tệ." Thời Tiểu Niệm nói, bỗng bổ sung thêm một câu: "Nhưng phát âm không tốt, hơn nữa mấy năm nay cũng không đụng đến tiếng Anh nữa, không phải là cần nói tiếng Anh chứ? Em không thành thạo." Với trình độ bây giờ của cô, chỉ có thể nghe hiểu thôi, nói thì còn gượng gạo lắm.
Cô có chút căng thẳng.
"Không biết nói thì không cần nói, không muốn nói cũng không cần nói, em đứng bên cạnh anh là được rồi, muốn nói gì đều để anh nói." Cung Âu hạ giọng nói.
Chuyện chiếc điện thoại cũng bị lãng quên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT