Giờ phút này, nữ chủ trên người phát ra thánh khiết quang mang, mềm giọng cầu xin.
Minh Nguyệt không hề bị lay động, nhưng những nam tử khác tại đó lại không khỏi mềm lòng.
Với tư cách là liếm cẩu của nữ chủ, Tô Phù Phong là người đầu tiên lên tiếng: "Cầu phụ hoàng khai ân, không nên tạo thêm sát nghiệt!"
Minh Nguyệt không thèm để ý đến đứa con trai não tàn, cười khẽ vuốt ve kim châm trong tay, "Muốn ta thả hắn?"
"Là bệ hạ, A Trầm kỳ thật là có nỗi khổ tâm, hắn mặc dù là hoàng tử cao quý nhưng từ nhỏ đã chịu đủ ức hiếp, nghĩ đến Tây quốc cầu viện mới làm ra hạ sách này, hắn thật không cố ý hại người, thực sự là hoàn toàn bất đắc dĩ, bệ hạ hẳn là có thể lý giải!"
Nữ chủ đôi mắt đẹp lưu chuyển, tinh quang run rẩy, quả thực là câu hồn đoạt phách, ngay cả sứ thần của mấy quốc gia đều quên mất chủ tử nhà mình bị hại, có chút mềm lòng.
"Hắn có nỗi khổ tâm, nhưng cuối cùng cũng đã hại chết mấy mạng người vô tội!" Minh Nguyệt cười lạnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play