Bách Bách Linh nghe vậy trong lòng khẽ động, nhìn người đang say ngủ trên giường, vội vàng chạy đi tìm Minh Nguyệt.
"Minh Nguyệt! Tướng công hắn xảy ra chuyện rồi!" Bách Bách Linh nước mắt đã rơi trước khi nói hết câu, "Ngươi nhất định phải mau cứu hắn!"
Kẻ khởi xướng giả bộ ngây ngô, "Tỷ tỷ đùa gì vậy, ta là một kẻ tàn phế làm sao cứu người, hắn thế nào?"
"Tướng công đột nhiên phát bệnh hiểm nghèo, vô cùng thống khổ, nhưng mấy lang băm kia lại bó tay không có cách, chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn đau đến mồ hôi đầm đìa, thật đau lòng muốn chết!"
Minh Nguyệt trong lòng cười lạnh, Tống Như Kỳ bất quá chỉ chịu chút giày vò, đã khiến nàng đau lòng đến vậy, đệ đệ ruột gãy chân thống khổ, tộc nhân từng người chết thảm, sao không thấy nàng đau lòng.
"Thái phu đều nhìn không ra, chẳng lẽ hắn trời sinh có ẩn tật? Ai nha, người như vậy phần lớn không sống thọ, chẳng lẽ tỷ tỷ muốn làm quả phụ."
"Phi, ngươi nói bậy bạ gì thế, tướng công mới không chết, ngươi còn có phải đệ đệ ruột của ta không, tỷ phu ngươi sắp chết bệnh mà ngươi còn nói lời mát mẻ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play