Minh Nguyệt lại lần nữa trở về tinh không, tặc lưỡi, "Đây là thứ độc dược gì? Kiến huyết phong hầu a!"
Phương Đầu bay tới trước mặt, "Minh Nguyệt! Ngươi có thể lưu lại thế giới kia, sống đến hết đời!"
Minh Nguyệt bĩu môi, "Nguyên chủ vừa xấu xí, thân thể yếu ớt lại lạnh lẽo muốn chết, lưu lại không có ý nghĩa!"
Phương Đầu sửng sốt, tận tình khuyên bảo, "Minh Nguyệt, kỳ thật làm nhiệm vụ có thể từ từ, ngươi suy tính một chút thay đổi sách lược, ta có thể cho ngươi chút tham khảo, ngươi sẽ phát hiện làm nhiệm vụ thực sự rất thú vị!"
Minh Nguyệt không biết từ đâu túm ra một đám mây, lười biếng tựa lên, lại lấy ra chiếc gương đồng cổ phác kia, một lần nữa soi gương than thở!
"Ta cảm thấy mỗi ngày ngắm nhìn dung nhan thịnh thế mỹ nhan của mình đã rất thú vị rồi, không cần phiền ta!"
Phương Đầu thực sự bực bội, chờ một hồi mới mở miệng, "Nhiệm vụ thứ hai hoàn thành, nhận được một tích phân, Minh Nguyệt xin tiếp tục cố gắng!"
Minh Nguyệt hướng chính mình trong gương mỉm cười, "Quỷ keo kiệt, hoàn thành hai nhiệm vụ, hiện tại có hai tích phân rồi chứ!"
Phương Đầu vừa định trả lời, đột nhiên khựng lại, sóng mặt đất văn dập dờn, một lát sau mới lên tiếng, "Không! Nhiệm vụ thứ nhất có thêm tích phân, độ hài lòng của nguyên chủ đề cao, hiện tại có năm tích phân, cộng thêm một tích phân của nhiệm vụ thứ hai, hiện tại tích phân là sáu, xin hãy duy trì!"
Minh Nguyệt nhíu mày, "Thêm vào! Là ý gì?"
Phương Đầu giải thích, "Có thể lựa chọn trở về xem nhiệm vụ!"
Trước mặt Minh Nguyệt có gợn sóng dập dờn, xuất hiện một màn hình, bên trên có tình huống sau khi Triệu Minh Nguyệt chết!
Ban đầu, phát hiện tiền tài trong nhà mất đi, ngay sau đó đứa con gái bất hiếu Triệu Minh Nguyệt bỏ trốn, cả nhà nhớ tới liền chửi ầm lên, hận không thể cầm đao giết nàng!
Rốt cuộc cả nhà cũng chỉ có bấy nhiêu tích cóp, lại bị nàng cuỗm sạch!
Ai ngờ mấy ngày sau, người nhà họ Triệu ngủ dậy, phát hiện đồ đạc bị mất đã trở về, còn có thêm rất nhiều đồ tốt!
Mọi người vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ, vừa ra khỏi nhà đã có người tới báo tin, Triệu Minh Nguyệt nhảy sông chết!
Người nhà họ Triệu nghi ngờ những đồ vật kia là do Triệu Minh Nguyệt mang về, đối với nàng cũng không còn nhiều hận ý, dù sao cũng là đứa trẻ nuôi mấy chục năm, lại có thêm không ít tài sản, liền đem thi thể mang về, thổi sáo đánh trống đưa tang!
Nguyên chủ cũng coi như được mồ yên mả đẹp!
Quay lại nhìn trong thành, Diệp Phàm và Bạch Tình bị trói trong phòng, suốt ba ngày, chờ người phát hiện thì cũng sắp chết đói!
Hai nhà xem xét phòng ốc đã bị dọn sạch, cho rằng bọn họ gặp phải trộm cướp, muốn báo cảnh sát!
Hai người đều không đồng ý, cuối cùng trả lại phòng thuê, về nhà tĩnh dưỡng!
Sau này còn từng vụng trộm trở về nông thôn, biết Triệu Minh Nguyệt ban đầu biến mất mấy ngày, sau đó lại nhảy sông tự vẫn!
Bọn họ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, càng thêm không dám lộ diện, trở về thành sau khép nép mà đối nhân xử thế, bình thường sốn hết một đời!
Hai vợ chồng bọn họ thường xuyên gặp ác mộng, tỉnh lại liền đập phá đồ đạc, dần dần trở thành một đôi vợ chồng bất hòa, cả đời không có con cái!
Phương Đầu giải thích, "Nguyên chủ nhận được xin lỗi, báo đáp người nhà, còn thuận tiện khiến những kẻ hại nàng sống không tốt, tương đối hài lòng, cho nên mới có thêm tích phân!"
Minh Nguyệt khẽ nói, "Vậy còn tạm được, đúng rồi, ta có tích phân có thể mua đồ được không?"
Phương Đầu khựng lại, "Không gian tùy thân của ngươi còn thiếu tích phân, cho nên không thể mở cửa hàng!"
"Xì! Đồ rác rưởi!"
Minh Nguyệt phát hiện chính mình trợn trắng mắt cũng là mỹ nhân, vô cùng thích thú!
Phương Đầu dường như thở dài, nhưng Minh Nguyệt căn bản không chú ý!
"Tích tích tích, Minh Nguyệt xin chú ý, chuẩn bị tiến vào nhiệm vụ!"
"Ta không đồng ý!" Minh Nguyệt kêu to, đáng tiếc vô dụng, trước mắt nàng bắt đầu vặn vẹo.
"Phương Đầu đáng chết, lần này không tìm cho ta một người vừa mắt, xem ta xử lý ngươi thế nào!"
Minh Nguyệt còn chưa mở mắt đã buông lời chửi rủa!
Xung quanh tương đối ồn ào, ngẩng đầu nhìn thấy một vệt sáng chói mắt, nàng theo bản năng lùi lại, một chiếc xe hơi lướt qua gấu váy nàng, gào thét rời đi!
Có một giọng nói táo bạo, mắng to, "Mù à, nhìn đường!"
Minh Nguyệt mặt lạnh, Phương Đầu đáng chết chọn nơi gì không biết!
Trong đầu xuất hiện giọng nói ủy khuất của Phương Đầu, "Nguyên chủ Tôn Minh Nguyệt chính là vì tai nạn xe cộ mà bỏ mạng!"
"Hừ!" Minh Nguyệt nhìn hai bên một chút, phát hiện mình đang đứng ở ven đường, phía sau có bồn hoa nhỏ, đi đến bên cạnh bồn hoa ngồi xuống, bắt đầu tiếp nhận cuộc đời của Tôn Minh Nguyệt!
Nguyên chủ Tôn Minh Nguyệt là thiên kim tiểu thư của tập đoàn Tôn thị, từ nhỏ được nuông chiều mà lớn lên, còn có một người bạn trai anh tuấn soái khí tên Phong Ngạo thiên!
Đáng tiếc, cuộc sống êm đềm trôi qua của nàng kết thúc vào ngày sinh nhật tuổi 20!
Thiên kim thật sự của Tôn gia, Lãnh Tuyết Nhi trở về!
Thì ra khi hai cô bé chào đời, do y tá sơ suất nên đã bị bế nhầm, lớn lên ở hai gia đình có hoàn cảnh khác biệt!
Thiên kim thật sự Lãnh Tuyết Nhi, từ nhỏ gia cảnh bần hàn, nhưng không ngừng vươn lên, trở thành học bá, thi đỗ vào trường đại học danh tiếng!
Còn giả thiên kim Tôn Minh Nguyệt tư chất bình thường, đi học luôn đội sổ, cuối cùng vẫn phải dựa vào tài lực của Tôn gia, dùng tiền để vào cùng trường đại học danh tiếng kia!
Tôn Minh Nguyệt không chú tâm vào việc học, vừa vào đại học đã để ý đến Phong Ngạo thiên, quấn quýt không buông, cuối cùng cũng có được đóa hoa lạnh lùng kiêu ngạo kia!
Gia đình Phong Ngạo thiên bình thường, Tôn gia ban đầu không đồng ý chuyện tình cảm của Tôn Minh Nguyệt, nhưng không chịu nổi Tôn Minh Nguyệt yêu thích, còn đem toàn bộ tiền tiêu vặt, tiền mừng tuổi của mình cho Phong Ngạo thiên mở công ty!
Phong Ngạo thiên kia cũng có chút bản lĩnh, lại có quan hệ của Tôn gia, rất nhanh đã tạo dựng được thành tích, Tôn phụ đành phải đồng ý, quyết định tổ chức lễ đính hôn cho hai người vào sinh nhật tuổi 20 của Tôn Minh Nguyệt!
Không ngờ vào ngày sinh nhật đó, Phong Ngạo thiên mang theo thiên kim thật sự Lãnh Tuyết Nhi đến, lại đưa ra giấy giám định thân tử của hai cô gái!
Nói rõ Lãnh Tuyết Nhi mới là thiên kim của Tôn gia, Tôn Minh Nguyệt chỉ là kẻ giả mạo tu hú chiếm tổ chim khách, nhất thời khiến mọi người xôn xao!
Tôn phụ sau đó điều tra, phát hiện sự thật, nhìn lại hai cô gái, một người thông minh lanh lợi, một kẻ bình hoa vô dụng, lựa chọn ai cũng đã rõ!
Bất quá cha mẹ ruột của Tôn Minh Nguyệt đã qua đời, nàng lại lớn lên ở Tôn gia, Tôn phụ không đành lòng đuổi nàng đi, quyết định giữ cả hai cô gái ở lại!
Tôn Minh Nguyệt biết được sự thật, suýt chút nữa khóc chết!
Điều khiến nàng sụp đổ nhất là bạn trai mình, thế mà lại sớm đã thông đồng với Lãnh Tuyết Nhi!
Nàng nhiều lần tìm người đòi lại công bằng, đáng tiếc đều không có kết quả tốt, còn bị người ta thiết kế hãm hại, khiến cha mẹ Tôn gia cho rằng Tôn Minh Nguyệt là kẻ tâm địa ác độc, càng thêm không thích nàng!
Thân thế của Lãnh Tuyết Nhi bị bại lộ, bạn học trong trường nhao nhao chế giễu giả thiên kim Tôn Minh Nguyệt, còn có người đăng video Tôn Minh Nguyệt chặn đường Lãnh Tuyết Nhi lên mạng, mắng to nàng không biết xấu hổ!
Tu hú chiếm tổ chim khách, còn hãm hại thiên kim thật sự!
Phong Ngạo thiên lại đứng ra, nói mình và Lãnh Tuyết Nhi đã sớm là một đôi, nhưng Tôn Minh Nguyệt lại mặt dày chia rẽ bọn họ, nàng mới là kẻ thứ ba!
Nhất thời Tôn Minh Nguyệt trên mạng bị mọi người kêu gào đánh, trường đại học danh tiếng vốn đã không ưa gì học sinh kém, thừa cơ khuyên nàng thôi học!
Tôn Minh Nguyệt muốn trở về tìm cha mẹ Tôn gia, lại nhìn thấy cảnh tượng các nàng cùng Lãnh Tuyết Nhi hòa thuận vui vẻ, nhất thời chịu đả kích lớn, đi đường không chú ý bị xe đâm chết!
Tôn Minh Nguyệt chết không nhắm mắt, rõ ràng cha mẹ, người thân, bạn trai đều là của mình, tại sao chỉ sau một đêm lại hoàn toàn thay đổi?
Minh Nguyệt xoa xoa trán, lại là chuyện về tra nam tiện nữ!
xin lỗi sao, một lần lạ, hai lần quen!
Giao cho nàng không có vấn đề!
(Kết thúc chương này)