Vì đã xin nghỉ học từ thứ Sáu, cuối cùng Ngu An cũng có thể thoát khỏi đống bài tập như núi, chính thức tận hưởng cuộc sống cuối tuần trong mơ.
Cậu thả bút, đẩy xấp bài tập ra xa, thoải mái vươn người tựa lưng ra ghế, cả người mềm nhũn như cá khô phơi nắng. Tiện tay với lấy quả táo trên bàn, vừa gặm vừa lim dim tận hưởng.
Trong nhà lúc này chỉ còn tiếng dép của dì giúp việc đang đi qua đi lại dọn dẹp. Joshur bọn họ đã sớm bỏ mặc cậu, chê việc làm bài tập nhàm chán chết đi được, chạy tuốt xuống dưới sân chơi trong hoa viên rồi.
Vừa gặm táo, Ngu An vừa mở cửa phòng, định men theo hành lang ra vườn. Joshur lúc nãy còn nói với cậu rằng đã bắt được một con cá chạch nho nhỏ trong ao, kêu cậu mau ra xem cho bằng được.
Khi đi ngang phòng Ôn Tuần, Ngu An đột nhiên nghe thấy giọng nói từ trong vọng ra.
“… Chuyện gì mẹ cũng giấu con… Con biết mẹ không bất công với Roy, vậy thì nói hết sự thật cho con đi, con thấy ảnh rồi, mẹ không nói thì con tự đi điều tra…”
Giọng nói ấy rõ ràng là Ôn Tuần đang nói chuyện điện thoại với Ôn Vân. Nhưng hiếm khi lắm Ngu An mới nghe thấy Ôn Tuần dùng giọng đầy tủi thân như vậy để nói chuyện. Không nhịn được, cậu dừng bước lặng lẽ đứng nghe mấy câu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT