Phó Vân Thù là kiểu người cảm xúc có cũng như không, để lộ ra ngoài lại càng hiếm. Cố vấn tâm lý còn bảo hắn có xu hướng tự kỷ. Thế mà bây giờ, một đứa trẻ như vậy lại chủ động muốn giữ Ngu An lại. Ôn Tuần nhìn mà cũng khó lòng từ chối.
"An An, con có muốn chơi cùng anh trai không?" Ôn Tuần hỏi ý kiến Ngu An. "Nếu con muốn, ba có thể đưa con tới đây mỗi ngày để chơi cùng anh."
Như vậy, anh cũng có lý do chính đáng để sớm kết thúc kỳ nghỉ. Chứ mấy ông già trong khu nghiên cứu cứ hối quay về làm việc suốt, phiền muốn xỉu.
Ngu An chần chừ, nhìn Phó Vân Thù một chút. Mà Phó Vân Thù cũng căng thẳng theo, lặng lẽ chờ câu trả lời.
"Vậy, vậy con chơi với anh trai." Ngu An nhỏ giọng đáp, sau đó nói thêm một lý do khác: "Con thích nơi này."
Trong căn cứ, dị chủng nhiều không kể xiết, từ trường tinh thần lực lại hỗn loạn. Người thường mà vào đây, chưa đầy năm phút đã thấy choáng váng, nặng hơn còn có thể hóa điên tại chỗ. Nhưng với Ngu An – một bé con Uzathoth chính hiệu – nơi này chẳng khác nào cá gặp nước, cực kỳ dễ chịu.
Nghe thấy câu trả lời, Phó Vân Thù liền thở phào nhẹ nhõm, căng thẳng cũng theo đó mà tan biến. Khóe môi cong lên chút ít, nghiêm túc hứa hẹn: "Anh sẽ chăm sóc em thật tốt."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play