Đừng bao giờ dùng tiền bạc để thử thách lòng tham của con người, nếu không đến chết cũng không biết mình chết như thế nào.
“Vậy được, chúng ta xin nhận!” Tiểu Hắc Tử cất số tài sản vào trong người.
Mục Trần đi tới, nhìn đám sơn tặc kia, hỏi: “Sư huynh, xử lý bọn chúng thế nào đây?”
Tiểu Hắc Tử gãi đầu, có chút khó xử. Thực ra, hai người đều muốn giết bọn chúng diệt khẩu.
Nhưng nếu giết bọn chúng ngay trước mặt thôn dân Tiền Vân thôn, sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của Hứa Thần Thần. Đây là vấn đề mà hai người đã bàn bạc trước khi ra tay. Cho nên khi ra tay, bọn họ chỉ đánh ngất đám sơn tặc, chứ không hề xuống tay giết người.
“Hay là… chúng ta đưa bọn chúng về, hỏi sư phụ xem sao?” Tiểu Hắc Tử đột nhiên nghĩ ra một ý.
Mục Trần gật đầu: “Ý kiến hay!”
Hai người tìm một sợi dây thừng dài trong thôn, trói đám sơn tặc lại thành một hàng, sau đó kéo bọn chúng ra khỏi thôn.
Thế nhưng, khi vừa đến đầu thôn, những người dân vốn đã giải tán kia lại tập trung hết ở đó. Ai nấy đều cầm theo đồ đạc, nhìn chằm chằm vào Mục Trần và Tiểu Hắc Tử.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play