Ví dụ như Thanh Tiên Thôn, nếu như không có Giang Tuyền dạy bảo, cho dù bọn họ có hạt giống thì cũng rất khó trồng ra ngô, nhất định phải trải qua nhiều thế hệ nghiên cứu và cải tiến mới được.
Nhưng Thanh Tiên Thôn khi đó vốn đã nghèo, ăn no bụng cũng đã là một điều xa xỉ, ai lại bỏ ra nhiều thời gian và tâm sức để nghiên cứu thứ này chứ?
Tiểu Hắc Tử gật đầu: “Ta thấy cũng khả thi, gieo trồng chỉ cần chăm sóc tốt, một năm thu hoạch ba bốn lần, để cho toàn quốc ăn no mặc ấm cũng không thành vấn đề! Nhưng mà như vậy thì cần rất nhiều nhân lực để phổ biến kỹ thuật trồng trọt!”
Mục Trần lên tiếng trả lời: “Quan tâm làm gì chứ! Chúng ta nghiên cứu ra, chuyện phổ biến cứ giao cho bọn họ là được, đó không phải là vấn đề của chúng ta!”
Tiểu Hắc Tử gật đầu: “Được, chúng ta nghiên cứu thử xem!”
Đúng lúc này, bên cạnh truyền đến tiếng động, hai người đồng thời quay đầu nhìn lại, liền nhìn thấy tiểu thiếp của Mục Vũ đang đứng bên cạnh nhìn hai người, trên mặt mang theo nụ cười gượng gạo.
Mục Trần: “Ngươi là ai?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play