Trần Tiến Hân nuốt nước miếng, thầm nghĩ cháo ngô thơm ngon như vậy lại đem cho lừa ăn, thật là lãng phí.
Lúc này, từ trong doanh trại bên kia có một người đi ra, đến bên cạnh Trần Tiến Hân hỏi: “Chủ công, thứ gì mà thơm vậy?”
Sau đó, hắn nhìn thấy bát cháo ngô dưới chân Lão Lư, tức thì trừng mắt nhìn Giang Tuyền, giận dữ nói: “Ngươi làm gì vậy? Cháo ngô ngon như vậy lại đem cho lừa ăn! Ngươi có biết hiện giờ rất nhiều bá tánh còn phải ăn vỏ cây, quả dại để sống qua ngày hay không?”
Giang Tuyền không trả lời hắn ta, mà quay sang hỏi Trần Tiến Hân: “Vị này là?”
Trần Tiến Hân vội vàng kéo người kia lại, ngượng ngùng giới thiệu với Giang Tuyền: “Đây là đại tướng quân dưới trướng ta, Giải Cúc, tính tình hơi nóng nảy, mong tiên sinh lượng thứ!”
Giang Tuyền lúc này mới ngẩng đầu nhìn Giải Cúc, lên tiếng: “Giải Cúc phải không? Nếu ngươi đã là người có lòng hiệp nghĩa như vậy, vậy ngươi có thể chia một nửa lương thực mỗi ngày của mình cho bá tánh đang gặp nạn không?”
Giải Cúc nghe xong, sắc mặt không khỏi cứng đờ, biện minh: “Ta ăn no mới có sức cùng chủ công thay đổi cục diện thiên hạ, để cho muôn dân được no ấm!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT