“Không có gì là sợ hay không.” Nàng đã là người không sống được bao lâu nữa, còn có cái gì phải sợ?
Kỳ thật Trương Vinh Phương cũng đã nhìn ra, gia cảnh đối phương không kém, nhưng đại khái là bị vứt bỏ.
Nếu không với thiên phú như vậy, làm sao lại bị để cho sống đơn độc ở chỗ này, chỉ có thị nữ làm bạn?
Nếu là người thường, chắc chắn sẽ phải liên tục ở bên cạnh, cha mẹ lo lắng đau lòng chăm sóc còn không kịp.
“Nếu như thế, sau này ta sẽ lại đến nữa, nếu ngươi đã quyết định, đến lúc đó lại nói. Như vậy, xin từ biệt.”
Mục đích của Trương Vinh Phương đã thành, quay người cầm lấy cái chén nhanh chân rời đi, không dây dưa dài dòng một chút nào.
Thậm chí ngay cả căn phòng đã quyết định từ trước cũng lười ở.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play