Câu này được viết bằng hơn mười thứ tiếng khác nhau, chữ viết rậm rạp chằng chịt trên tấm vải.
“Những tán thương mặc áo đen này thường thích tạo ra những mánh lới quảng cáo này, chơi trò chơi chữ.” Y Tây Ba Tư ngồi trên kiệu bật cười, nói.
Trương Vinh Phương mỉm cười theo, đang định nói chuyện, nhưng đột nhiên nét mặt hắn hơi thay đổi, tầm mắt nhìn về vào lối đi bộ cạnh lối vào của khu chợ nhỏ.
Chỗ đó người đến người đi, đủ loại người với đủ màu da nhiều như nước chảy, cực kỳ náo nhiệt.
Nhiều tiểu thư, phu nhân, nữ thủy thủ, nữ thuyền viên bị thu hút bởi khu chợ cũng ra ra vào vào từ chỗ này.
Nhưng ánh mắt Trương Vinh Phương không phải nhìn những nữ tử dị quốc phong tình đó, mà là nhìn về phía một nữ tử xinh đẹp với mái tóc đen, đeo khăn choàng, mặc một chiếc váy mỏng màu đỏ.
Khuôn mặt của nữ tử quyến rũ, trong đôi mắt dịu dàng mang theo vẻ mỏi mệt sâu thẳm, giống như một bông hồng lớn phú quý kiều diễm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play