Mặc dù mọi người không dám quang minh chính đại nhìn nhưng đều vểnh tai lên nghe trộm. Trương Vinh Phương nhìn Vĩnh Hương, không nói nhảm nữa. Ngay từ vừa rồi, hắn đã đoán được sẽ có khả năng này. Bây giờ chỉ là xác nhận mà thôi.
“Bần đạo làm sao có thể có ý kiến được. Vậy thì, xin đa tạ quận chúa đã nói cho ta biết.” Hắn không dừng lại, xoay người rời đi. Bây giờ nếu như đã nhìn ra tính khí cá tính của Vĩnh Hương này, nói thêm nữa cũng vô ích.
Huyết thống hoàng gia, cao cao tại thượng, hiện tại hắn không thể trêu vào. Người ám sát Trương Ảnh đã bị quận chúa thả rời đi. Chuyện này rất nhanh đã lan ra, truyền khắp toàn bộ đoàn xe.
Bốn người Đại Đạo Giáo và đoàn xe Vĩnh Hương không còn ở cùng nhau nữa, mà là hơi lùi về phía sau, rõ ràng là có khoảng cách.
Từ đó hai bên không có giao lưu nào nữa. Đoàn xe lại lần nữa lên đường, nháy mắt lại trôi qua nửa tháng. Đi qua một hồ nước lớn, dọc theo một con sông giống như vành đai ngọc bích, đến gần cửa biển. Đoàn xe cuối cùng đã đến đích thành công - Cảng Thứ Đồng.
“Hạ quan, Thứ Đồng phủ đốc Triệu Ngạn Đình, bái kiến Vĩnh Hương Tuần sát sứ.”
Vẫn đang trên quan đạo, cách thành trì hơn mười dặm, một đội quan chức dưới sự bảo vệ của binh mã đã đến đón tiếp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play