Mà có cao thủ thì luyện cả thân thể đều đều, cao thủ như vậy, nếu cứng đối cứng trong cùng phẩm cấp với nhau, chắc chắn người bình thường sẽ không phải là đối thủ.”
Trương Vinh Phương giật mình.
“Chính là đạo lý này.” Vương Bố Đức cười lên: “Cho nên trong võ công, bình thường phân là thượng trung hạ ba loại cấp độ. Võ học thượng thừa, có thể có số lần Phá Hạn nhiều. Võ học trung thừa, hạ thừa, phẩm cấp cực hạn ít.”
“Số lần Phá Hạn nhiều thì mang ý nghĩa, chúng ta có thể cường hóa các bộ phận trên cơ thể chính mình nhiều hơn nữa.”
Trương Vinh Phương hiểu rõ gật đầu.
“Còn có mỗi lần Phá Hạn cũng có tăng cường nhất định đối với toàn thân, đây cũng là mấu chốt kéo dài khoảng cách giữa võ học thượng thừa và cấp độ khác.” Vương Bố Đức tiếp tục nói.
“Đã hiểu.” Trương Vinh Phương trầm giọng đáp.
Nói đến đây, đột nhiên trong lòng hắn khẽ động.
“Đệ tử có một ý tưởng, nếu có người tự chế một môn công pháp Phá Hạn một ngón tay, sau đó một đường Phá Hạn đến cao phẩm, hắn có được tính là cao thủ không?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play