“Trương đại ca, lên xe đi.” Lý Hoắc Vân cười kéo xe ngựa đi.
“Đa tạ.” Trương Vinh Phương gật đầu, tiến lên ngồi vào ghế xe.
Chiếc xe ngựa có in hàng chữ bài ngoại màu trắng chậm rãi khởi động dưới sự thúc giục đòn roi của người phu xe, chạy về phía nơi xa.
Cùng lúc xe ngựa rời đi, một tư gia lầu nhỏ đối diện Minh Kính Cung.
Một bóng người tròn trịa đang dựa vào cửa sổ, nhìn chiếc xe ngựa đang khởi hành.
Bóng người quay mặt lại, để lộ khuôn mặt tràn đầy thịt mỡ của Hoàn Nhan Lộ.
"Thật không ngờ... thật không ngờ ăn ít cơm tẻ cùng mì phở, lại thực sự có hiệu quả..."
Nàng trở về cũng chỉ ôm một thái độ thử chút mà thôi, giảm thiểu sự hấp thụ mì và gạo, tăng mạnh lượng hoạt động mỗi ngày.
Không ngờ rằng mấy ngày này, thể trọng của nàng thế mà lại giảm đi một chút.
Dù không nhiều... nhưng nếu cứ kiên trì tiếp tục, nói không chừng...
“Đại tiểu thư, chuyện mà tiểu thư bảo ta nghe ngóng, ta đã nghe ngóng được rồi.” Hạ Dung Dung ở phía sau nàng có chút bất đắc dĩ.
“Mời nói.” Hoàn Nhan Lộ quay đầu lại nhìn đối phương.
“Sư đệ Trương Ảnh hiện đã chuyển ra khỏi viện tử rồi, đi đảm nhận một vị trí trong nha môn Hình Ngục bộ. Người đi cùng hắn lúc nãy là Lý Hoắc Vân, là con trai duy nhất của Hình ngục trưởng Lý Nhiễm đại nhân.” Hạ Dung Dung trả lời.
Khi nói đến Trương Ảnh người này, nàng cũng có chút hơi chua xót.
Người này từ khi ở trong viện, cho đến hôm nay rời đi, chỉ dùng một đoạn thời gian cực ngắn.
Từ nhất phẩm đến nhị phẩm, cũng nhanh chóng đạt được.
Bây giờ nghĩ lại, ước chừng trước khi Trương Ảnh tới, hắn đã ở trạng thái sắp đột phá rồi.
“Thảo nào ngay từ đầu Trương Ảnh không nguyện ý tham gia tụ hội, đúng vậy, một người có bản lĩnh, võ đạo thiên tài như vậy, đương nhiên không nguyện ý tham gia Du viên tụ hội trước đó.” Hoàn Nhan Lộ thở dài.
Nàng ngẩng đầu lên, nhìn Hạ Dung Dung, lại hỏi.
"Dung Dung, ngươi có chắc là Trương Ảnh từ khi vào trong viện, nếu không phải luyện công thì chính là tuần tra không?"
"Chắc chắn rồi. Ngoài các lớp học buổi sáng và buổi tối và nhiệm vụ tuần tra, sư đệ Trương Ảnh hầu như dành toàn bộ thời gian nghỉ ngơi để luyện tập võ thuật." Hạ Dung Dung gật đầu khẳng định.
Nàng cũng đã từng nhìn thấy nhiều người ở Minh Kinh Cung muốn đột phá lên nhị phẩm, nhưng thật sự không có nhiều người chăm chỉ như vậy.
Ngày càng có nhiều người suy nghĩ về cách kiếm tiền, làm thế nào để nghiền ép các đệ tử tạp dịch, làm thế nào để lấy lòng sư trưởng của họ, kiếm việc làm tạm thời tốt hơn và phân phối tốt hơn.
Bởi hầu hết mọi người đều biết rằng việc có được ở lại sau này hay không chỉ là một trong những điều kiện cơ bản, còn điều quan trọng hơn cả là thái độ của sư trưởng.
Nghe thấy điều này, Hoàn Nhan Lộ cảm thấy rằng bản thân đã hiểu sâu hơn những lời nói ngày hôm đó.
Ngày hôm đó, những gì Trương Ảnh nói với nàng có thể chính là tiếng lòng của hắn.
Hôm đó cũng là lần đầu tiên Hoàn Nhan Lộ bị đả kích trực diện như vậy.
Loại bị chỉ ngay mặt, vạch trần bản tính khiến nàng có cảm giác như kim châm.
Sự nhục nhã bỏng rát trên mặt đó.
Làm cho nàng không thể nào quên cho đến ngày nay.
"Được rồi..." nàng lẩm bẩm. "Đã vậy, Trương Ảnh hắn quả thực có tư cách xem thường những kẻ không có nghị lực."
Tuy nhiên, Trương Ảnh hắn có nghị lực, lẽ nào Hoàn Nhan Lộ nàng liền kém sao?
"Chờ xem..." Nhìn phương hướng xe ngựa rời đi, ánh mắt của Hoàn Nhan Lộ từ từ trở nên kiên định.
Nàng rất mong chờ thành công trong việc giảm cân và đứng trước Trương Ảnh một lần nữa.
Đến lúc đó... Nàng khá mong chờ khuôn mặt liệt của Trương Ảnh sẽ có biểu cảm như thế nào.
"Đại tiểu thư, món thịt lợn tẩm gia vị yêu thích của đại tiểu thư đã sẵn sàng."
Giọng nói nhẹ nhàng của nha hoàn thiếp thân vang lên từ phía sau.
Ùng ục.
Một lượng lớn nước bọt trong miệng Hoàn Nhan Lộ tiết ra, nhưng...
Nàng đột ngột đưa tay lên.
"Đủ rồi! Đừng mang nó tới đây."
Hạ Dung Dung và nha hoàn thiếp thân phía sau nàng đều sửng sốt.
“Nhưng, đây không phải là thứ nàng yêu cầu sao, thưa tiểu thư?” Nha hoàn ngạc nhiên hỏi.
“Chẳng lẽ cứ làm ra là nhất định phải ăn hết sao?” Hoàn Nhan Lộ đột nhiên mắng. "Ta ngửi ngửi mùi vị không được à!?"
"..."
“…”
Hai người bên cạnh nàng không nói nên lời.
Nhìn những giọt nước mắt lăn dài trên mắt của Hoàn Nhan Lộ mà nuốt nước mắt vào cổ họng.
Cả hai người đều không khỏi hơi xúc động.
Ý chí kiên cường như vậy... Hạ Dung Dung đột nhiên có chút kỳ vọng, dáng vẻ của Hoàn Nhan đại tiểu thư sau khi giảm béo thành công.
*
*
*
Đàm Dương Hình Ngục bộ.
Ở phía nam nội thành của Đàm Dương, có một tòa nhà hình trụ giống như một pháo đài nhỏ.
Đây là nơi u ám nhất trong toàn bộ Đàm Dương, đồng thời cũng là địa lao giam giữ nhiều tội phạm khác nhau, đồng thời cũng là nơi kết án cho nhiều vụ án khác nhau.