Lúc này, nàng nhanh chóng hỏi thăm Tôn Triều Nguyệt.
“A Tát La?” Tôn Triều Nguyệt sửng sốt, sau đó nàng khẽ lắc đầu, “Hắn ta dẫn người về thuyền, mà thuyền đã bị đạn pháo bắn trúng, chỉ sợ là dữ nhiều lành ít.”
“Chết rồi ư??” Lục La gấp gáp nhìn về phía Diệp Bạch.
Vừa nhìn đã thấy ánh mắt Diệp Bạch mờ mịt, trong lúc nhất thời nàng ta cũng không biết nên làm thế nào.
Các nàng vạn dặm xa xôi chạy ra khỏi Đại Đô rồi tìm tới đây chính là để ra biển, kết quả bây giờ lại trông thấy cục diện như vậy, toàn bộ bến cảng đã không còn cách nào ra khơi được nữa.
Giờ đây, chính các nàng cũng bối rối không biết nên làm gì tiếp theo.
“E rằng hai vị sẽ không có cách nào đi xa trong thời gian ngắn được đâu. Hiện giờ chỉ sợ Thứ Đồng đã bị Bạch Thập giáo chiếm cứ rồi, không bằng đi cùng bọn ta một đường trước đã, sau khi tới được chỗ an toàn thì lại tính tiếp, hai vị thấy thế nào?” Tôn Triều Nguyệt nhẹ nhàng thuyết phục.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play