Trong bóng tối, không thể nhìn thấy gì, không nghe thấy gì xung quanh.
Chỉ có tối tăm vô tận.
Đôi mắt như đã mất đi tác dụng và chức năng, thậm chí ngay cả tồn tại cũng như không có cảm giác đang tồn tại.
Từ giây phút sương mù tản ra trở đi, Trương Vinh Phương đã rơi vào tình trạng lúc này.
“Thế này là Thái Hư sao? Quả nhiên quá là cực hạn, hư vô hư không. Không có bất cứ thứ gì, thậm chí ngay cả ánh sáng cũng không có, cho nên tên là Thái Hư. Đúng là danh xứng với thực.”
Mặc dù hắn không nhìn thấy bất cứ thứ gì, nhưng từ xúc giác của cơ thể lại mơ hồ có cảm giác mình đang rơi.
Rơi xuống phía dưới thật nhanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT