Thiếu thì phái người bên ngoài cắt ít là được.
“Đây chính là cuộc sống ta mong muốn trước đó. Yên ổn, bình thản. Không có ai quấy rối.” Trương Vinh Phương than thở.
“Sư phụ.” Phía sau Thường Ngọc Thanh mặc bộ quần áo luyện công xám trắng, bước chân nặng nề đi lên đài.
“Đệ tử lại muốn phát bệnh rồi.”
Sắc mặt nàng hơi trắng bệch, cảm giác rất không tốt.
“Việc giao cho ngươi làm trước đó, đều làm xong chưa?” Trương Vinh Phương quay đầu lại nhìn đệ tử có tư chất ngộ tính có thể nói là mạnh nhất trong số người hắn đã gặp qua.
“Đều đã làm xong. Cũng có nói với trong nhà, sau này có thể an tâm ở chỗ này luyện công tu hành.” Ánh mắt Thường Ngọc Thanh tối sầm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT