“Nguồn gốc Linh Tướng nằm ở thần phật, nguồn gốc thần phật nằm ở tín đồ, không có tín đồ, bọn họ đều sẽ bị lãng quên, mãi mãi ngủ say trong vực thẳm bỏ rơi, không thể tự giải thoát. Cho đến khi hoàn toàn tiêu vong.” Nhạc Đức Văn trả lời.
Những lời này khiến Trương Vinh Phương bất giác nghĩ đến Linh Tướng nửa tàn mà Đế Giang đưa hắn đi gặp trước đây.
Hắn ta hình như cứ như thế, mãi mãi ngủ say trong một nơi nhỏ hẹp, không ai nhớ, không ai thờ cúng nữa. Thần phật bị lãng quên, hắn ta hoàn toàn mất đi khả năng tỉnh dậy.
“Xem ra có thể ngươi đã gặp phải một số chuyện. Lợi ích ở bên ngoài là như thế, có thể tăng kinh nghiệm lên. Nhưng mà thế cục bên ngoài hiện tại quá nguy hiểm, sư phụ ngươi ta đây có không ít đối thủ, phần lớn trong lòng đều có ý nghĩ xấu xa. Nếu ngươi còn muốn ở bên ngoài, không muốn trở về, vậy thì nhất định phải chuẩn bị chu đáo.
Mà không phải gióng trống khua chiêng ứng chiến với tất cả kẻ địch đi đến như bây giờ.”
“Ý của sư phụ là gì?” Trương Vinh Phương nghe ra ý tứ sâu xa trong đó.
“Rất đơn giản, nếu ngươi còn chưa nghĩ thông suốt, ta sẽ cho ngươi mười năm, ngươi suy nghĩ kỹ cho thật kỹ. Trong mười năm cho dù ngươi gặp phải chuyện gì đều chỉ có thể dựa vào chính mình. Ta chỉ hỗ trợ ngươi tại thời điểm quan trọng nhất. Ngươi có đồng ý không?” Nhạc Đức Văn nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT