Chu Dịch nhún nhún vai, nói: “Có khi nào người sở hữu Man Ngưu Biến, vì muốn có tài nguyên mà bán nó đi khắp nơi không?”
“Làm sao có thể, công pháp Thượng Cổ trân quý vô cùng, ai lại mang đi bán chứ?”
Lưu Viêm tấm tắc nói: “Nếu đúng là như thế, người nọ có thể coi như là công đức vô lượng, vậy mà lại trở thành ông tổ của tân thuật.”
Chu Dịch nói: “Chưa chắc, nếu như Man Ngưu Biến không được tiếp tục truyền thừa, có lẽ đã không có loại thuốc số 0, vậy thì đã không có nạn hung thú?”
“Lời này sai rồi!”
Lưu Viêm liên tục lắc đầu, nói: “Nạn hung thú không phải là do công pháp, cũng như năm xưa khi hung thú huỷ diệt cả tám châu, Vân Châu nguy cơ trùng trùng, mà lại còn có không ít người mắng chửi Côn Luân tiên cảnh, đúng là mất trí.”
Chu Dịch lập tức cảm thấy hứng thú, nói: “Côn Luân thúc đẩy khoa học kỹ thuật, chẳng lẽ không phải là cội nguồn của đại kiếp nạn hay sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play