Lư Bác cười nhạo nói: “Gia phả của Lư gia chúng ta cũng đã được ba bốn ngàn năm, trước khi có Đại Càn đã là một thế gia, trong tộc có sách cổ của tiền bối lưu lại, còn nói gì đến chuyện Lư gia có tiên nhân đâu nào!”
“Sao lại nói là ăn trộm chứ, đó là do tiên nhân ban cho.”
Trần Thừa Nghiệp tức đến nổi lộ gân xanh, khí huyết vận chuyển, dáng vẻ cao lên cả nửa thước: “Lư gia nhà ngươi là địa chủ, móc đâu ra tiên nhân chứ!”
Lư Bác cũng không phải là người dễ sống chung, khí huyết võ đạo gia truyền đã luyện đến mức tinh thâm, vén tay áo muốn phân cái cao thấp với Trần Thừa Nghiệp.
“Hai vị khách quan bớt giận.”
Chu Dịch nhìn thấy cảnh tượng này, vội vàng tiến lên ngăn cản, nhẹ nhàng ấn lên vai hai người, nói: “Trên đời có tiên nhân hay không cũng không quan trọng, xe lửa này, tạm thời gọi nó là xe lửa, sẽ khiến cho thiên hạ thay đổi.”
Hai người Trần, Lư chỉ cảm thấy lực đạo hùng hậu, đè cho hai người không thể không ngoan ngoãn ngồi xuống, trong lòng không kìm được mà cảm thấy kinh hãi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT